LƯƠNG THỰC BỔ DƯỠNG
Trên đường lên Khô-rếp
Ê-li-a mệt nhoài
Suốt ngày trong sa mạc
Nên thân xác rã rời
Đến gốc cây kim tước
Ông lặng ngồi u sầu
Xin Chúa cho ông chết
Chẳng mong gì nữa đâu
Bên gốc cây kim tước
Ông nằm ngủ thiếp đi
Một thiên sứ đến gọi:
“Dậy mà ăn bánh kìa!”
Ông thấy chiếc bánh nướng
Trên những hòn đá nung
Còn có cả hũ nước
Cho ông được no lòng
Ông ăn bánh, uống nước
Rồi nằm xuống ngay
Thiên sứ trở lại nói:
“Dậy mà ăn, bánh đây!”
Thiên sứ còn căn dặn
Rằng đường đi còn xa
Ông ăn bánh, uống nước
Rồi tiếp tục bước đi
Nhờ ăn bánh, uống nước
Loại lương thực diệu kỳ
Ông đủ sức đi bộ
Bốn mươi ngày đường xa
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý