ĐỒNG HỒ CUỘC ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
Xưa Nguyên Tổ ăn ngon một miếng táo
Phải ngậm ngùi điên đảo suốt cuộc đời
Nay con người thực tế mà sống ảo
Cho nên đời cũng chao đảo, chơi vơi
Chưa nhìn thấy quan tài, chưa đổ lệ
Chưa trải qua gian khổ, chẳng thương ai
Chạy vòng quanh xuôi ngược đời trần thế
Cứ luân phiên bốn mùa – nay và mai
Kiếp con người như đồng hồ xoay mãi
Còn sức sống thì xoay mãi không ngơi
Tục ngữ nói: “Nhân sao thì vật vậy”
Không còn chạy là đồng hồ chết rồi
Cuộc đời này chẳng bao giờ hết khổ
Người còn sống, còn sức, còn đắng cay
Phải chiến đấu khi còn được hít, thở
Chỉ hết khổ khi nhắm mắt, xuôi tay
Sống thể lý phải ăn và phải uống
Nhưng sự sống là lời Chúa phán ra [1]
Được chữa lành không phải là nhờ thuốc
Chính lời Ngài đã chữa khỏi người ta [2]
Theo thiên nhiên chuyển Thu, Đông, Xuân, Hạ
Đời con người có khổ, sướng, buồn, vui
Xin giúp con nhận biết Ngài là Chúa
Luôn ý thức sống theo Thánh ý Ngài
[1] Mt 4:4; Lc 4:4; Đnl 8:3.
[2] Kn 16:12.
Nhận xét góp ý