NIỆM KHÚC KIẾP NGƯỜI
TRẦM THIÊN THU
Lang thang xuôi ngược kiếp người
Ước mơ dang dở, nỗi đời phân vân
Bao ngày tháng cố vươn lên
Nhưng rồi tụt xuống để buồn lãng du
Trăm năm như bỗng dưng thừa
Bước xa chẳng được, phải về gần thôi
Xác, hồn – hai nửa cuộc đời
Quanh năm, suốt tháng bồi hồi giằng co
Cuối đời còn chút tàn tro
Một thời oanh liệt ngày xưa hết rồi!
Miên man suy nghĩ kiếp người
Nhận ra ý Chúa rạch ròi từ xưa
Con người không thể vượt qua
Phải vào quỹ đạo ý Cha trên trời
Xin cho con biết mỉm cười
Dẫu rằng trái ngược ý đời phàm nhân
Nhận xét góp ý