ÁNH MẮT MÙA ĐÔNG
TRẦM THIÊN THU
Mắt nhìn gần, mắt nhìn xa
Ưu tư thăm thẳm, thiết tha mong chờ
Mắt nhìn rõ, mắt nhìn mờ
Nhưng cần tỉnh thức, chớ mơ giữa đời
Kiên tâm chịu khổ kiếp người
Ngày mai rạng rỡ môi cười hân hoan
Mắt nhìn xa, mắt nhìn gần
Cuộc đời có lắm người còn khổ đau
Nhưng tình thương Chúa dạt dào
Khổ đau là dấu Ngài trao ơn lành
Gian lao không quá sức mình
Kết thúc tốt lành cho kẻ kiên tâm [1]
Mùa Đông ngưỡng vọng hồng ân
Mong chờ, sám hối, đón Con Chúa Trời
Mở đường, vạch lộ hẳn hoi
Gồ ghề san phẳng, bạt đồi phẳng phiu [2]
Phá tan đồi núi tự kiêu
Tảng băng vô cảm phải mau đập liền
Gian trần chưa được bình yên
Vì lòng chưa thẳng, vẫn còn quanh co
[1] 1 Cr 10:13 – “Không một thử thách nào đã xảy ra cho anh em mà lại vượt quá sức loài người. Thiên Chúa là Đấng trung tín: Người sẽ không để anh em bị thử thách quá sức; nhưng khi để anh em bị thử thách, Người sẽ cho kết thúc tốt đẹp, để anh em có sức chịu đựng.”
[2] Is 40:3-4 – “Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Đức Chúa, giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta. Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy, mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống, nơi lồi lõm sẽ hóa thành đồng bằng, chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.”
Nhận xét góp ý