CHẠM TỰ ÁI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 4:16-30 ≈ Mt 13:53-58; Mc 6:1-6]
Na-da-rét là nơi Chúa sinh trưởng
Một lần nọ Ngài trở về quê hương
Như thường lệ, Ngài đi vào hội đường
Và hôm đó chính là ngày sa-bát
Mở Sách Thánh, Ngài gặp đoạn đã chép:
“Thần Khí Chúa xức dầu tấn phong tôi
Báo Tin Mừng và giải thoát mọi người
Công bố năm hồng ân của Thiên Chúa”
Ngài nói rằng đoạn quý vị nghe đó
Hôm nay đã ứng nghiệm thật rõ ràng
Những lời hay và ý đẹp tỏ tường
Mọi người đều tán thành và thán phục
Một số người có quyền và có chức
Chạm tự ái vì có tật giật mình
Thế nên họ giở trò nói linh tinh
Thách thức Ngài làm điều này, điều nọ
Chúa Giê-su thản nhiên và nói rõ
Mọi ngôn sứ đều chẳng được tôn vinh
Bị rẻ rúng ngay tại quê hương mình
Sự thật nào cũng dễ mất lòng lắm
Vào thời Ê-li-a, trời hạn hán
Suốt ba năm sáu tháng, khổ khắp nơi
Ngay tại Ít-ra-en góa nhiều người
Nhưng chỉ một bà góa được cứu giúp
Nghe Chúa nói, người ta rất bực tức
Họ đứng dậy, lôi Ngài ra khỏi thành
Định xô Ngài xuống vực thẳm mông mênh
Nhưng Ngài vẫn bước đi trước mắt họ
Nhận xét góp ý