NGHE TIẾNG CHỦ CHIÊN
Lm. Gioan Vũ Xuân Nghị
Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh. Ga 10, 22 – 30
Một cậu con trai nói với bố mình “tại sao tôi lại phải nghe theo ông? Thời đại tân tiến, tôi có quyền quyết định chứ”. Dựa vào Lời Chúa nói hôm nay “chiên của Tôi thì nghe tiếng Tôi”, không biết anh có phải là con cái trong gia đình anh không nữa. Cũng rất nhiều lời nói như vậy trong Giáo xứ. Than van, trách móc, không muốn tuân theo những hướng dẫn của vị chủ chăn, cho dù nó mang lại lợi ích cho đoàn chiên.
“Vâng lời trọng hơn của lễ”, cần lắng nghe, những lời dạy khôn ngoan của các đấng bề trên, cha xứ, quý tu sĩ nam nữ, ông bà cha mẹ, thầy cô…những người đang trực tiếp hướng dẫn. Họ chính là những mục tử Chúa đang đặt để coi sóc, đồng hành trong suốt cuộc đời. Lẽ dĩ nhiên, vâng lời, không có nghĩa là tối mặt, bảo sao làm vậy. Đàng khác, các “chủ chăn” cũng phải lắng nghe tiếng con chiên bởi không chỉ “70 phải học 71”, nhưng lắm khi “71 cũng phải học 70”.
Xin Chúa giúp ta mau mắn lắng nghe tiếng Chúa, qua những “mục tử” đang dẫn đường, chỉ lối trong cuộc đời. Amen.
Nhận xét góp ý