LỐI THỜI GIAN
TRẦM THIÊN THU
Đường Thu dẫn lối sang Đông
Nỗi buồn lạnh cóng ở trong lòng người
Thu Đông có chút bồi hồi
Khoảng mong chờ giữa đất trời bao la
Biệt tăm quá khứ đã xa
Tương lai chẳng biết mai kia thế nào
Lối thời gian chẳng thấp – cao
Mà sao vẫn thấy chênh chao gập ghềnh
Lối đời như cũng chênh vênh
Ước mơ nhân thế loanh quanh bốn mùa
Thu đi nhường lối Đông về
Sương chưa phủ kín mà mờ lối đi
Đường trần còn lắm gian nguy
Bởi vì dịch bệnh nguy cơ vẫn còn
Không đi mà lối vẫn mòn
Thế nhân lo lắng héo hon mặt đời
Dang tay, ngước mắt lên trời
Cầu xin Thiên Chúa thương loài phàm nhân
Ban cho đời sống bình an
Cho mùa Đông bớt lạnh căm lòng người
Chiều 11-11-2021
Nhận xét góp ý