KẺ KHÔN HÓA DẠI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 12:13-21]
Người giàu mà chẳng khôn ngoan
Thế nên chính họ hại oan đời mình
Người ta thường vẫn tranh giành
Bạc tiền, vật chất – yêu tinh rõ ràng
Tình gì cũng bị tan hoang
Vợ chồng, con cái, họ hàng, mẹ cha
Gia tài, của cải kế thừa
Chữ Tiền vô vị mà to hơn tình
Trước sau gì cũng là mình
Mặc người thân thiết, mặc tình trọng hơn
Vì Tiền mà hóa vô duyên
Quên tình, bỏ nghĩa, đảo điên con người
Xưa nay rắc rối chuyện đời
Chỉ vì vật chất mà thôi mọi điều
Thấy hiền mà bỗng dưng liều
Hại người đủ kiểu, giết nhau như thường
Ngay khi dịch bệnh khắp vùng
Người tham vẫn thấy chẳng nhường nhịn ai
Chỉ cần có lợi mình thôi
Không cần biết đến khổ người ra sao
Chỉ cần vội vã vơ vào
Mặc kệ đồng bào, mặc kệ tha nhân
Chúa khuyên thì mặc Chúa khuyên
Hôm nay sung sướng, bất cần ngày mai
Thế nên Chúa bảo: “Khốn thay!”
Chết mình, ai hưởng gia tài giàu sang?
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý