LUẬT LỆ LƯƠN LẸO
[Niệm ý Lc 11:42-46]
Ngày xưa luật lệ quá nhiều
Khiến người ta phải lao đao mọi ngày
Vướng lề luật, rất dễ sai
Lúc nào cũng sợ điều này, thứ kia
Phải làm và cấm khác gì? [1]
Cũng vẫn chỉ là bắt buộc mà thôi
Lưỡi lươn lẹo, lắt léo lời
Bắt ngang, bẻ dọc, chẳng ai thoát mình
Bởi vì luật chẳng vì tình
Khiến người ta khổ, kiếp kinh, hãi hùng
Cứ dồn chó tới góc tường
Chó hiền cũng cắn chứ không thể hiền
Khốn thay những kẻ có quyền
Kiêu sa chỉ muốn ưu tiên phần mình
Giống như mồ mả đẹp xinh
Bên trong giòi bọ hôi rình mà thôi
Ra oai hống hách bề ngoài
Công bình, công lý lấy tay xé liền
Người ta có thể bất tuân
Nếu mà pháp luật có phần bất công [2]
Ác nhân mọi luật rất thông
Lăm le xét phạt chứ không thường người
Lọc lừa đủ thứ trên đời
Ép người đủ cách rồi cười hả hê
Không làm bất cứ việc gì
Mặc ai khốn khổ, không hề xót thương
TRẦM THIÊN THU
[1] Luật gồm 613 điều – 365 điều CẤM làm và 248 điều PHẢI làm.
[2] Thomas Jefferson – “Nếu pháp luật bất công, người ta không chỉ phải bất tuân mà còn bắt buộc phải làm như vậy.”
Nhận xét góp ý