KHÉP NÉP TRÁNH DỊCH
TRẦM THIÊN THU
Làn duyên khép nép bên chiều
Nhìn đời vẫn nặng nỗi đau kiếp người
Bởi vì dịch phá toang đời
Cõi lòng nhân thế chưa nguôi nỗi buồn
Cách ly lạc giữa cô đơn
Ưu tư phong tỏa nửa hồn thương đau
Trăm năm vượt sóng bể dâu
Sông đau chưa hết, ai đào rộng thêm?
Nỗi sầu, nỗi khổ, nỗi phiền
Nỗi lo, nỗi sợ bám đêm, bám ngày
Cô đơn khép nép nơi này
Tránh cho hết dịch nên gầy suy tư
Cầu xin Thiên Chúa nhân từ
Cho đời thoát dịch, mùa Thu hết sầu
Nhận xét góp ý