BÃO XOÁY
Cúm Tàu đại dịch xảy ra
Có nhiều dấu chỉ từ xa tới gần
Mọi người đều phải dừng chân
Bởi vì vi-rút lây lan khó lường
Nơi đây hiện tượng khác thường
Nơi kia hiện tượng lạ lùng xảy ra
Đau thương tang tóc nhiều nhà
Mồ côi nhiều trẻ, mẹ cha không còn
Lâu nay tìm kiếm bạc tiền
Sướng đâu chưa thấy, chỉ phiền muộn thôi
Niềm vui chưa kịp mỉm cười
Nỗi đau bật khóc, nghẹn lời gọi nhau
Cô đơn, lạc lõng, ưu sầu
Giờ ai cũng vậy, nghẹn ngào tử – sinh
Nguyện cầu Thiên Chúa uy linh
Không thần nào khác, chỉ mình Ngài thôi [1]
Xót thương dân tộc, giống nòi
Người dân Nước Việt đang thời khổ đau [2]
Gian nan, khốn khổ đã nhiều
Xưa nay vẫn chẳng lúc nào bình an
Khi thì chạy giặc xâm lăng
Khi thì chạy dịch, bàng hoàng chúng sinh
Cầu xin Thiên Chúa thương tình
Cứu dân Việt thoát yêu tinh, ác thù
Bão này rồi lại bão kia
Gieo neo ngày tháng, ưu tư nặng lòng
TRẦM THIÊN THU
[1] “Thiên Chúa duy nhất, không có thần nào khác.” (Xh 20:3; Xh 34:14; Đnl 4:35; Đnl 4:39; Đnl 5:7; Đnl 32:39; 2 V 5:17; Gđt 8:20; Kn 12:13; Is 43:10; Is 44:8; Is 46:9; Đn 14:41; Hs 13:4)
[2] “Lạy Chúa, xin thương xót giống nòi chúng con đang phải nhục nhã.” (Gđt 6:19)
Nhận xét góp ý