HOẢNG ĐỜI
[Niệm ý Mt 14:22-36 ≈ Mc 6:45-56; Ga 6:16-21]
Rằng quen thì rất là quen
Mà sao vẫn lạ dù thân thiết nhiều
Thầy Giê-su, chẳng ai đâu
Mới vừa gặp chứ không lâu lắc gì
Vậy mà lại tưởng là ma
Khi Thầy trên nước từ xa lại gần
Nửa ngờ vực, nửa thấy tin
Phê-rô háo hức liền xin với Thầy
Cho đi trên nước biển đầy
Để đến với Thầy cho thỏa ước mong
Nhưng vừa đi được nửa chừng
Sóng vỗ chập chùng, hoảng hốt Phê-rô
Nguyên nhân là bởi nghi ngờ
Nên chìm dần xuống, vội la cứu liền
Thẳng thừng Chúa trách kém tin
Chúa kéo lên thuyền, ông mới hết nghi
Vững lòng tin mới hết nguy
Xưa sao, nay vậy, chẳng gì khác đâu
Biển đời sóng dịch dâng cao
Vững tin vào Chúa, nỗi sầu cũng vui
Đức tin là phải rạch ròi
Chứ không là chuyện hên – xui đời thường
Chúng con yếu đuối vô cùng
Xin Ngài cứu thoát khỏi vòng hiểm nguy
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý