BUỒN TÌNH QUÊ HƯƠNG
[Niệm ý Mc 6:1-6 ≈ Mt 13:53-58; Lc 4:16-30]
Quê hương giản dị, đơn sơ
Câu thơ êm ả, tiếng ca nhẹ nhàng
Xung quanh có lũy tre làng
Tình người ấm áp, yêu thương đồng bào
Xa quê mới thấy nhớ nhiều
Nắng sớm, mưa chiều như nhạc, như thơ
Vui mừng chân bước về quê
Biết bao ký ức xa xưa lạ lùng
Về quê chưa kịp vui mừng
Nỗi buồn thế chỗ, nghe lòng ưu tư
Dân làng kẻ trách, người chê
Thân nhân tỏ vẻ khinh khi, coi thường
Ngày xưa Chúa cũng buồn vương
Về Na-da-rét, quê hương của Ngài
Người ta bàn tán, chê cười
Không hề tin tưởng những lời Ngài khuyên
Xưa sao, nay vậy, chẳng hơn
Về quê chỉ chuốc thêm buồn mà thôi
Đi xa để thấy cuộc đời
Về quê để biết lòng người đổi thay
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý