TỈNH GIẤC BUỒN
[Niệm ý Mc 5:21-43]
Năm nay bé tuổi mười hai
Thanh xuân sớm úa nên say giấc buồn
Người cha thương xót con ngoan
Cầu xin Chúa đến chữa con gái mình
Chạnh lòng Chúa đã dủ tình
Thương người cha tốt hy sinh đã nhiều
Người ta khóc lóc, u sầu
Chúa cho họ được thoát đau khổ liền
Đáng thương vì bé ngoan hiền
Chúa nhẹ nhàng cầm tay bé gọi mau:
“Bé ơi, mau dậy đi nào!
Thôi, đừng ngủ nữa, bé yêu của Thầy”
Giấc buồn thức tỉnh lại ngay
Bé cười, nhìn Chúa: “Con đây tỉnh rồi”
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý