ÁNH ĐÊM XAO XUYẾN
Song Lam
“Người đi xa hơn một chút, sấp mình xuống, cầu nguyện rằng:”Cha ơi, nếu được, xin cho chén này rời khỏi con. Nhưng đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.”
Cây run rẩy trong sương khuya rét buốt
Ngước trông cao thầm thỉ suốt canh thâu
Xao xuyến quá trước Thiên Ý nhiệm mầu
Cầu mong sao Lá rơi đừng rủ cánh.
Trời hôm nay ánh sao không lấp lánh
Cả vầng trăng cũng vắng bóng mất rồi
Một mình cây lặng đứng giữa đơn côi
Mây đen kịt kéo về giăng muôn lối.
Thân mềm yếu còn sức đâu vươn trỗi
Cỏ non kia ngã rạp giấc đêm trường
Cây ảo não lẻ bóng nỗi sầu vương
Hồn chao đảo đón chờ cơn gió lạnh.
Gió lướt đến Cây trần mình sao tránh
Giọt long lanh thương tiếc buốt xót xa
Đau xiết bao những năm tháng ngọc ngà
Cây với cỏ reo tình ca muôn thuở.
Ngày ngập nắng Cây sáng tươi rực rỡ
Cỏ khát Tình sao phải đợi bóng đêm
Nụ hương kia cho quay quắt xót thêm
Cây rũ lá buông sương đêm lặng lẽ.
Cây rung lên lời thì thầm nhỏ nhẹ
Đã đến giờ Cây sẽ được vươn cao
Đón áng Mây tuôn mưa đổ tràn trào
Cho cằn cỗi thắm tươi Nguồn Sủng Lộc.
Nhận xét góp ý