PHŨ PHÀNG
Đức Giê-su thấy tâm thần xao xuyến
Tuyên bố rằng có người sẽ nộp Ngài
Các môn đệ nhìn nhau, không biết ai
Có lẽ nào cớ sự lại như thế?
Có một người được Ngài luôn yêu quý
Ông tựa đầu vào lòng Đức Giê-su
Ông xin Ngài cho biết kẻ mưu mô
Lễ Vượt Qua mà sao lại buồn vậy?
Chúa nói rằng đích thực là kẻ ấy
Khi tay Ngài chấm bánh đưa cho ai
Kìa, Giu-đa đưa tay cầm bánh ngay
Ăn bánh xong, Sa-tan nhập vào hắn
Đã đến giờ Con Người được vinh hiển
Và Thiên Chúa cũng vinh hiển nơi Người
Ngài ở đây chỉ ít lâu nữa thôi
Ngài đến nơi mà không ai đến được
Ông Si-môn Phê-rô rất kinh ngạc:
“Ôi, thưa Thầy, Thầy sắp sửa đi đâu?”
“Nơi Thầy đi, giờ anh không thể theo
Nhưng sau này anh có thể theo được!”
Ông nói mạnh: “Mặc dù có phải chết
Chẳng lẽ nào không thể theo bây giờ?”
Chúa liền nói: “Anh chết vì Thầy ư?
Anh chối Thầy ba lần, gà chưa gáy!”
Sự thật luôn phũ phàng như thế đấy
Lời nói trước đâu dễ gì bước qua
Ai cũng quên mặc dù đã hứa thề
Lạy Thiên Chúa, xin xót thương, tha thứ!
TRẦM THIÊN THU
Tuần Thánh – 2021
Nhận xét góp ý