CHIỀU BUÔNG
Buổi chiều thấy vạt nắng vàng
Hanh hao thời tiết nghe lòng ngu ngơ
Tháng Mười se sắt vần thơ
Năm cùng, tháng tận, ai chờ ai đây?
Mây trôi như cánh chim bay
Mặt trời lặng lẽ nhìn mây lững lờ
Cánh mây như những câu thơ
Đất khô lặng lẽ chờ chờ mưa cuối chiều
Trước kia con chẳng biết nhiều
Nên đã sống liều, ngạo mạn kiêu sa
Bây giờ con mới sáng ra
Xin Ngài thương xót, thứ tha lỗi lầm [1]
Chiều buông, sóng cũng vỗ ngầm
Khổ đời khai trí chú tâm tới Ngài [2]
Đời buông con biết buông đời
Bụi tro sám hối xin Ngài xót thương
TRẦM THIÊN THU
Chiều 01-10-2020
[1] G 42:5-6 – “Trước kia, con chỉ được biết về Ngài nhờ người ta nói lại, nhưng giờ đây, chính mắt con chứng kiến. Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại, trên tro bụi, con sấp mình thống hối ăn năn.”
[2] Tv 119:67 – “Con lầm lạc khi chưa bị khổ, nhưng giờ đây chú tâm đến lời hứa của Ngài.”
Nhận xét góp ý