CON BIẾT…
(Lc. 15, 1-32)
Biết Chúa đợi sao con mãi đi hoang
Đời lầm lạc lênh đênh dài năm tháng
Qua bao bến đợi bước chân hoài phiêu lãng
Cay đắng cuộc đời tìm đâu thấy tương lai
Biết Chúa buồn sao con cứ đi hoài
Để trái tim yêu cứ xót xa sầu nhớ
Yêu con quyện trong từng hơi thở
Thiết tha đợi chờ hiu hắt đến chơ vơ
Biết Chúa đau sao con vẫn hững hờ
Dứt bỏ, lạnh lùng, nhiều lần, phản bội
Biết xa Ngài bước chân con lạc lối
Để lại tình Ngài hằng đau đớn khôn nguôi
Biết Chúa yêu sao con mãi không thôi
Mê đắm tình đời, tình Ngài cứ phai nhạt
Bao phen bội bạc làm Trái Tim Ngài tan nát
Trở về ê chề khi tình đời đã nhạt phai…
…
Chúa ơi, con biết Chúa yêu con hoài
Xin thứ tha trăm ngàn lần lỗi tội
Cuộc đời con từ nay xin tự hối
Trở về với Chúa trong ân tình thủy chung
Song Lam
Nhận xét góp ý