KHÓ LÓ KHÔN
[Niệm ý Lc 6:27-38 ≈ Mt 5:38-48]
Yêu người thấy khó thí mồ
Yêu cả kẻ thù càng khó khăn hơn
Người không là bạn, không quen
Liếc nhìn một cái là phiền phức ngay
Lẽ nào đành chịu “bó tay”
Thế nên luôn phải cố ngày cố đêm
Không yêu thương mới là phiền
Bởi vì không thể được lên Thiên Đàng
Một xu tình phải trả xong
Nếu không thì chớ có mong ước gì
Trên thập giá, Chúa Giêsu
Xin Cha tha tội kẻ thù làm gương
Khó mà làm mới đáng công
Dễ dàng là chuyện bình thường mà thôi
Tự nhiên bản tính con người
Kiêu căng, ích kỷ, ghét ai ghét mình
Nhưng vì Chúa, giữ trọn tình
Thắng vượt chính mình mới đáng Chúa thương
Quyết tâm đi trọn con đường
Yêu Chúa tới cùng, yêu cả tha nhân
Kẻ thù cũng chẳng ghét ghen
Vẫn thương, vẫn xót, chẳng phiền, chẳng xa
Khó thương và khó thứ tha
Chính nhờ khó mới khôn ra thêm nhiều
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý