MẤT TRÍ
PM. Cao Huy Hoàng
20/01/2018 THỨ BẢY TUẦN 2 TN B
Mc 3, 20-21
“Thân nhân của Người nói: Người đã mất trí”. (Mc 3,21)
Chúa Giêsu cùng các môn đệ trở về nhà, và dân chúng đông đảo lại đổ xô tới, đến nỗi Người không dùng bữa được. Và thân nhân của Người phải đi bắt người về, còn nói: “Người đã mất trí”. Vâng! Đúng là Chúa Giê-su đã mất trí: Mất cái trí khôn theo kiểu loài người, để chỉ còn giữ lại cái trí khôn theo cách Thiên Chúa, trí khôn của Thiên Chúa. Nếu cái khôn của loài người là cầu an, cầu nhàn, cầu lợi, cầu danh cho mình. thì cái khôn của Thiên Chúa là cầu cho người khác được an, được nhàn, được lợi, được danh. Và vì thế, khi mong được cho người, thì vui vẻ mất mình đi, bỏ mình đi. Chúa Giê-su đã sống và làm việc theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa, nhưng trong mắt loài người, đó là một sự điên rồ vì chẳng lợi lộc gì cho mình, lại phải mất ăn, mất ngủ, hoặc ăn chẳng trọn bữa, ngủ chưa tròn giấc.
Là những người tin Chúa Giê-su và bước theo Người, ước gì mỗi chúng ta khao khát được thấm nhuần cái trí khôn, cái khôn ngoan của Thiên Chúa. Và để được điều ấy, thiết tưởng chúng ta phải đánh mất cái trí khôn theo kiểu con người của chúng ta đi. Sống với nhau, làm việc với nhau, thì đừng dùng cái khôn ranh ở đời mà tránh né, mà thối thác những “việc phải làm”, để chỉ chọn “việc thích làm”. Hãy luôn luôn để lòng bận tâm đến những nhu cầu của người khác, như Thiên Chúa luôn luôn để lòng bận tâm tới nhu cầu của ta. Hãy giành ưu tiên cho người, như Thiên Chúa, như Đức Giê-su luôn giành ưu tiên cho chúng ta được hạnh phúc. Ước gì mỗi chúng ta cũng xin làm người mất trí, theo cách mất trí của Chúa Giê-su.
Lạy Chúa Giê-su, vì thương dân, Chúa đành hy sinh tất cả. Xin giúp chúng con biết hân hoan hy sinh tất cả, vì hạnh phúc, vì bình an, vì niềm vui sống của mọi người. A men.
Nhận xét góp ý