Nhìn Người Già Trước Ta
Mấy mươi năm mỏi mệt rồi
Cũng vì rong ruổi đứng ngồi gió mây
Mịn màng da thịt thơ ngây
Giờ đây đôi mắt vết dầy chân chim
Ngổn ngang mộng tưởng còn tìm
Loạn hơi thổn thức con tim mặn mà
Lỗi đời quen chịu vị tha
Người gần chưa hiểu, người xa biết rồi
Có hôm im hẳn miệng môi
Chỉ còn tư tưởng về nơi vĩnh hằng
Có hôm lẫn thẫn nhập nhằng
Người già đời quá ngỡ rằng trẻ con.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý