KHOE
(Niệm khúc Mc 12: 38-40; Lc 11:43-46; 20:45-47)
Khoe khoang, khoác lác đủ điều
Nói hay, làm dở, chỉ liều mà thôi!
Xưa nay vốn dĩ rạch ròi
Kêu to vì rỗng, bao lời ba hoa
Dạy người thế nọ, thế kia
Còn mình thì chẳng muốn rờ ngón tay
Bảnh bao quần áo, dép giày
Thắt cà-vạt đẹp, mắt quay liếc người
Giảng bài học sống rất hay
Nhưng mình vẫn sống bầy hầy, ung dung
Ăn trên, ngồi trước, oai phong
Vênh cao cái mặt, coi thường tha nhân
Tưởng khôn mà lại hóa đần
Khoe mình, khoe của, khoe phần riêng tư
Chúa Giêsu bảo: “Đồ ngu!
Muốn làm lớn thì phải phục vụ hơn
Hạ mình sẽ được tôn lên
Tự tôn thì sẽ khốn hơn, hỡi người!”
Xin thương canh giữ, Chúa ơi!
Nơi con, xin triệt “cái tôi” tồi tàn
Giúp con khiêm hạ thành tâm
Đừng khoe mẽ kẻo kẻo khốn phần đời con!
TRẦM THIÊN THU
Cuối Tháng Mười – 2017
Nhận xét góp ý