KHÔN AI DẠI AI
Chớ vội để cho lòng mình nổi giận
Chỉ người ngu mới nuôi giận trong lòng (1)
Không muốn giận, đích thực là người khôn
Dù bản tính phàm nhân vẫn giận lắm
Vì nóng giận mà cuộc đời rút ngắn
Sầu bạc tóc và lo lắng bạc râu
Khiến người ta hóa già trước tuổi nhiều (2)
Rõ ràng là ai giận là rất dại
Hiền hay dữ cũng do lòng ta đấy
Khôn hay dại cũng tại mình mà thôi
Khi trái ý, khi bị ghét, cứ cười
Đó là biết bỏ mình để theo Chúa
Một nụ cười đơn giản mà không dễ
Phải có lòng can đảm mới an nhiên
Để tha thứ, sẵn sàng bỏ qua liền
Khôn hay dại, đơn giản là như thế
Con yếu đuối, ích kỷ, lạy Thiên Chúa!
Cúi xin Ngài thêm sức mạnh cho con
Vượt cái khốn để có thể nên khôn
Nên khí cụ bình an của Thiên Chúa
TRẦM THIÊN THU
Chiều 7-10-2017
(1) Gv 7:9.
(2) Hc 30:24.
Nhận xét góp ý