Hiện Hữu Và Phù Du
Sa mạc cát bao tường thành xây cất
Đã lâu rồi mất hút về bụi tro
Mộng ngàn mây vẫn dâng tầng chất ngất
Bởi đam mê tham vọng mãi trêu trò
Nắng và khát đã cho người ảo ảnh
Bầy lạc đà đang chở lụa, vàng kim
Nước hoa thơm, những bóng hồng mảnh khảnh
Vò rượu ngon, ngậy béo thịt chiên cừu
Tan biến mất, chỉ còn gió và cát
Những dư vang như gẫy gập cây đàn
Trong một ngày hiếm hoi mây mưa mát
Rộ ngàn hoa nhắc nhớ kỷ niệm tan
Vó ngựa xưa kịp về đêm sương lạnh
Hay mùa sao sưởi ấm nhóm than hồng
Ôi vườn treo đẹp, nhưng đời bất hạnh
Nô lệ lấy nước xa từ một dòng sông
Vua chúa quyền cao đã bàn chuyện binh đao
Chuyện kinh tế cho phồn vinh đế quốc?
Lịch sử dầy bỗng phù du phút chốc
Do nghìn lẻ một đêm, giấc chiêm bao
Ngẫm ngợi xưa, nay thêm bài thơ nữa
Hoài cổ ư? Không! Xin ý thức bây giờ
Như trái ngọt vườn treo Ba-by-lon rữa
Tuổi xanh mà vĩnh viễn chỉ trong mơ.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý