NƯỚC MẮT MẸ
Lm. Gioan Vũ Xuân Nghị
Thứ Ba Tuần XXIV Thường Niên. Lc 7, 11 – 17
Có một đứa con trai duy nhất, là chỗ dựa lúc tuổi già, vậy mà nay “đầu bạc lại tiễn đầu xanh hỡi trời”, đó là tiếng khóc thảm thiết của bà góa thành Naim. Tiếng khóc bi ai hòa trộn với dòng lệ tuôn trào, đã chạm đến trái tim chạnh lòng xót thương của Chúa. Ngài nói “Bà đừng khóc nữa”. Ngài đã chạm đến quan tài, truyền cho thi hài “Tôi bảo anh, hãy trỗi dậy”. Khi cho thân xác người thanh niên sống lại cũng là lúc Chúa làm cho tâm hồn người mẹ phục sinh.
Hôm nay, cũng không thiếu những người cha, người mẹ đang than khóc, vì có những người con dù thân xác còn sống đó, nhưng linh hồn đã chết vì xa Chúa, chìm đám trong tệ nạn, nghiện ngập chơi bời phóng túng, “thân tàn ma dại” người chẳng ra người.
Xin Chúa nâng đỡ, lau khô giọt lệ và nhậm lời biết bao người mẹ, người cha đang cầu nguyện trong nước mắt vì con cái ngỗ nghịch hư đốn. Xin Ngài biểu lộ quyền năng để ban ơn cho các thanh niên thiếu nữ, được trỗi dậy sống cuộc đời mới, và cho họ hiểu được rằng, họ chính là tương lai của cha mẹ, của Hội thánh và của đất nước thân yêu.
Nhận xét góp ý