ÁNH TRĂNG TỎA SÁNG
Song Lam
‘Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc”(Lc 1,48)
Mây dìu Trăng vươn dần lên biển rộng
Vượt sóng cuồng lộng gió cuốn ngả nghiêng
Áng Trăng Thơ bình an không xao động
Ẩn trong tình thành tín Đấng Vô Biên.
Ánh của Trăng – quên mình vui Thánh Ý
Cho tơ vàng thanh thoát nhẹ lên không
Sáng của Trăng – trọn đời theo Chân Lý
Dẫu mưa chiều giăng ướt cả trời đông.
Ánh của Trăng – Nguồn Thơm hương thánh khiết
Chút bụi trần chẳng may mảy tơ vương
Sáng của Trăng – chứa Vầng Đông bất diệt
Tình Mây Trời tha thiết gọi yêu thương.
Ánh của Trăng – tỏa bóng huyền che chở
Cho hoa thơ đọng Sương lắng đêm về
Sáng của Trăng – nâng bước đường lầm lỡ
Cho cánh mềm vươn lên khỏi bến mê.
Ánh của Trăng – muôn ngàn sao khôn sánh
Mãi dịu dàng soi tỏ chốn thâm u
Sáng của Trăng – rợp Mây Thiêng tỏa Ánh
Thắm tơ huyền chúc tụng mãi thiên thu.
Ánh của Trăng – con đường tình thập giá
Khấp khởi mừng đón ân phúc từ bi
Sáng của Trăng – khơi tình yêu nhiệm lạ
Hớp lấy hồn quyến những bước chân si.
Song Lam
Nhận xét góp ý