TỰ TÌNH
Tự tình cùng với thời gian
Thảo nguyên bát ngát thắm xanh một màu
Bao nhiêu kỷ niệm ban đầu
Còn trong ký ức pha màu bâng khuâng
Ngày xưa đậm nét vô thường
Như không như có… mênh mang diệu kỳ…
Tứ thời, bát tiết – đến, đi
Lòng người chộn rộn vân vi thất tình (*)
Trăm năm một kiếp sinh linh
Nhờ ơn Thiên Chúa thương tình chăm nom
Xin dâng Ngài khúc tạ ơn
Dẫu còn vương lắm lỗi lầm sớm khuya
TRẦM THIÊN THU
(*) Hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố, dục.
Nhận xét góp ý