THU QUÊ
Chiều buông một nhánh Thu sang
Chở bao kỷ niệm bắc ngang sông đời
Câu thơ lơ lửng giữa trời
Vắt ngang ký ức một thời quê hương
Thương người luân lạc tha phương
Bồi hồi nhìn thấy dòng sông nhớ nhà
Ngỡ như Dân Chúa ngày xưa
Ưu tư mà khóc như mưa từng ngày (*)
Thu sang vàng sắc đắm say
Cầu xin thương kiếp đọa đày, Chúa ơi!
VIỄN ĐÔNG
Chiều 22-8-2017
(*) Tv 137:1 – “Bờ sông Babylon, ta ra ngồi nức nở mà tưởng nhớ Sion”.
Nhận xét góp ý