Thuở thơ chơi nhảy cò cò
Trượt chân có té, lại bò đứng lên
Đất trời cứ mặc ngả nghiêng
Niềm vui cứ vẫn thần tiên lạ thường
Bây giờ đi một dặm trường
Tiếng cười trong trẻo phải nhường nỗi đau
Rã rời, nhìn thế hệ sau
Bên đường chúng lại rủ nhau cò cò.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý