MÙA VỌNG CỦA THIÊN CHÚA
HỒ GIANG A
Người đã ngót bao mùa tím nhớ
Tím niềm thương, trăn trở niềm si
Đôi bờ cách biệt phân ly
Đất, Trời thổn thức, thầm thì gọi nhauNgười biết em phai màu tình ái
Giữa gian trần nhễ nhại phù hoa
Ai đi trong cõi ta bà
Mà không lâm lụy sa đà vong thânNgười xót xa ngần ngần não nuột
Vì đời em lem luốc hoen nhơ
Đâu rồi nguyên bản tình thơ
Còn đây một chút yêu vờ dối gianKhông thể để ân tàn, ái tận
Thôi đêm dài ẩn nhẫn trông mong
Lửa yêu thiêu đốt cõi lòng
Người liều bước xuống giữa dòng nhân gianNgười đã đến thành toàn ước thệ
Kết duyên nồng trọng thể, sắt son
Cho em vẹn nghĩa vuông tròn
Yêu Người tới mỏi, tới mòn, còn yêuả giang hồ, 01-12-2016
Nhận xét góp ý