CẦM CÀY CÒN NGOÁI LẠI SAU
BA CHUÔNG
biết con là người từ bỏ mọi sự
nên mọi người thương ban đủ thứ cho con
tất cả những gì xinh tốt, ngọt ngon
và cuối cùng con chẳng còn thiếu thốn
cong bỗng mất lòng khoan dung, từ tốn
bởi nghĩ mình, cái rốn của tha nhân
là tâm điểm của bao mối bận tâm
là chỗ nhận bao hồng ân chính đáng
cái mất tiếp theo là chưa mù đã quáng
giá trị con người ở dáng, chẳng ở tâm
ở vàng vòng, bạc bó, thế với thân
loài vô sản thì chẳng nhân, chẳng ngãi
cái mất nữa là chưa điên bỗng dại
đang tự do bỗng hóa kiếp vong nô
giam hãm mình trong lầu tháp quy mô
không bước khỏi cái huyệt mồ thừa mứa
và còn nữa, còn mất bao nhiêu nữa
khi con cố tình nắm giữ lộc ân ban
không dám sẻ chia, sợ cạn kiệt kho tàng
thu quén được nhờ người lầm con từ bỏ
chỉ có Chúa mới tinh thông thấu tỏ
con phải lòng chuyện giàu có trần gian
chẳng bận tâm ai khốn khổ, cơ hàn
mặc sống chết, mặc nghèo nàn đeo mãi…
giờ hiểu mình cầm cày còn ngoái lại….
con chửa đáng là môn đệ Đức Giê-su
Đấng đã bao đêm chẳng có chỗ tựa đầu
thao thức mãi giữa bể dâu trắng mắt
xin giúp con bỏ buông cho mất tất
để mọi người thôi nhầm lẫn vì con
để trong con còn lại điều duy nhất
lòng khát khao cứu rỗi các linh hồn
Ba Chuông, 21-6-2016
Nhận xét góp ý