EM THANH THẢN
HỒ GIANG A
Em thanh thản vừa đi vừa đàn hát
Giữa bờ xa, xa hoang hoác, hư không
Tưởng ngu ngơ điên dại đến não lòng
Đây đó giang hồ núi sông bát ngát
Em thanh thản vừa đi vừa đàn hát
Câu tình ca, khúc thần nhạc huyền siêu
Cùng một người rong ruổi bước tình yêu
Dẫu lây lất muôn chiều đời đói khát
Em thanh thản vừa đi vừa đàn hát
Miền đam mê thơm ngát mùi từ bi
Đất nghìn năm chẳng biết nói năng chi
Người cúi thấp tuôn độ trì dào dạt
Em thanh thản vừa đi vừa đàn hát
Sương thiêng liêng vỡ đôi hạt trinh nguyên
Phút xuống đời là lịm lặng giao duyên
Mùa ân sủng nắng tinh tuyền tắm mát
Em thanh thản vừa đi vừa đàn hát
Thực hồn nhiên mà ngào ngạt hương thiêng
Trái tim em có lẽ kín, niềm riêng
Bởi mầu nhiệm một cõi tình khôn thấu…
ả giang hồ, 23-9-2015
Nhận xét góp ý