Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Tư 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 3    
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

CÁI NÀY KHÔNG SỐNG LẠI

PM. CAO HUY HOÀNG, 29.7.2015

Chính tôi là Bánh Trường Sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ !” 

Trên đường đi Lễ về, bà Tư ngồi sau xe ông Tư cứ lắc qua lắc lại không yên, rồi ngoái đầu dài nhằng ra phía sau, làm ông Tư khó chịu.

“Bà làm sao thế ? Có ngồi cho yên được không ?” – “Chị em con bà M. làm mấy cái nhà to khủng mà đẹp quá ông ơi” – “Mấy cái nhà đó không có phục sinh đâu bà. Sao mà bà ham hố quá vậy ?” Ông Tư trả lời rất nhanh. Vâng, trong suy nghĩ của ông Tư từ bao đời, và ngay trong câu cửa miệng ông thường nhắc tới với bạn bè rằng: “Cái này không sống lại”; “Cái kia không phục sinh”.

Đối với ông, nhà cửa không phục sinh, của cải không sống lại, phương tiện không phục sinh, quyền lực không sống lại, tên tuổi danh vọng không phục sinh, và nhất là của ăn của uống ở trần thế này lại càng không sống lại, nếu không nói là chính những thứ ấy là thứ tiêu tan chóng vánh nhất. Tất cả những gì bởi cõi đất thì chắc chắn sẽ trở về với bụi đất, không sớm thì muộn, không nay thì mai, có tồn tại cũng không thể tồn tại đến một vài thế kỷ.

Bạn bè người lương của ông thấy ông nhìn mọi thứ mọi sự trên đời nầy có vẻ bi quan, yếm thế, nên đã hỏi ông xem ông bị ảnh hưởng tư tưởng nào mà như vậy. Ông trả lời: “Tôi không bi quan yếm thế. Tôi quý chuộng của cải vật chất, nhưng không bị ràng buộc. Bởi vì, từ thuở nhỏ, cha tôi đã nhắc đi, nhắc lại với tôi rằng: không có thứ gì trên trần gian này có khả năng sống lại, chỉ có con người. Và cũng không có thứ gì trên trần gian này có thể làm cho con người sống lại, chỉ có Thánh Thể Chúa Giêsu… Từ bài Giáo Lý của cha tôi, đã hình thành trong tôi một cái nhìn, một khái niệm, một ý nghĩa, một mục đích cho đời tôi. Và đến hôm nay, hơn 60 tuổi đầu, và qua bao nhiêu điều trông thấy, đã chứng minh cho tôi rằng, bài Giáo Lý của cha tôi dạy là đúng đắn, là chính xác.”

Nghe câu trả lời của ông Tư, hẳn nhiên là có nhiều hướng suy tư nơi các bạn ông. Cũng không tránh khỏi câu nói thầm của một ông bạn nào đó: “Nghèo mạt rệp mà sung sướng cái nỗi gì với chuyện phục sinh hay sống lại !”

Vẫn biết cái thời hạn ngắn ngủi, cái tiêu tan của mọi thứ vật chất trên cõi đất này, vậy mà ai cũng lao mình vào để tìm cho bằng được. Đã vậy, khi có được chút chút của cải chẳng đáng vào đâu so với ai cả, thì cho là chúng ta đã đạt đến Thiên Đường Hạnh Phúc. Rồi sao nữa ? Rồi phủ nhận Thiên Đường của những kẻ có Đức Tin vào Thiên Chúa, Đức Tin vào đời sau, lại còn xem họ là những kẻ bị phê thuốc phiện, ảo giác. Rồi ra, ai ảo giác ? ai phê thuốc phiện ? Đến một lúc rồi ai cũng phải hiểu ra thứ hạnh phúc trần gian này, thiên đường hạnh phúc trần gian này là một loại hạnh phúc ảo tưởng có chủ định của Satan và những người theo chúng chống lại Thiên Chúa. Satan luôn sợ con người ta thuộc về Thiên Chúa, nên đã vẽ ra cho con người những phương cách tìm hạnh phúc nhanh nhất, sớm nhất, không đợi hạnh phúc phục sinh sau cuộc đời này…

Tôi còn nhớ câu nói của cha Gioan Nguyễn Văn Hảo, cha sở một Giáo Xứ vùng quê: “Nguy hiểm rồi ông Hoàng ơi. Giáo Xứ mình sắp có điện”. Tôi chẳng hiểu nguy hiểm thế nào khi Giáo Xứ cha bắt đầu có điện. Một tháng sau ngày có điện, tôi gặp lại cha, mới hay là cả tháng vừa qua, số người đi Lễ tối sáng giảm đi rất nhiều. Bà con thi nhau sắm tivi, giàn máy karaoke, và các thứ phương tiện khác. Làm sao mà bỏ được cuốn phim tình cảm đương theo từ tập đầu, tivi phát thường lệ vào đúng ngay giờ Lễ tối ? Làm sao mà bỏ được những cuộc nhậu nhoẹt dưới ánh điện hấp dẫn ? Làm sao mà hoãn lại cuộc hẹn karaoke với chị em ? Tự hồi nào chưa có, ai dại gì mà hoãn lại sự sung sướng này ! Thật tội nghiệp cho cha, người mục tử ước muốn đoàn chiên mình được sống, sống dồi dào và bảo đảm một Sự Sống phục sinh vĩnh cửu nơi Thánh Thế Chúa Giêsu. Cha tâm sự: “Phải mất hơn một năm sau ngày có điện mới thấy được có đông người trở lại với Thánh Lễ, nhưng cũng không thể nào bằng hồi trước”.

Mới chỉ là chuyện “có điện” đã là như thế ấy, huống nữa khi có cả khối của cải vật chất thì sao ?!? Thiết tưởng, nếu không có cái nhìn “xuyên suốt thời gian” như ông Tư kia, thì khó lòng tránh khỏi những ràng buộc đến chỗ vong thân, nô lệ cho vật chất chóng vánh.

Đừng đổ thừa cho chuyện có điện, đừng đổ thừa cho những thứ sơn hào hải vị mỹ tửu kia, cũng đừng đổ thừa cho những đồng tiền, những thẻ vàng ròng óng ánh đầy quyền năng kia có sức quyến rũ làm lòng mình không cưỡng nổi, nhưng hãy khiêm tốn nhận ra sự vô ơn của mình đối với Của Ăn Thường Sinh mà Chúa Giêsu đã dọn sẵn: Thánh Thể Chúa, Bánh bởi Trời, Bánh ban Sự Sống đời đời.

Chuyện vô lý mà hiển nhiên đến mức đáng sợ, đáng trách, là đã ăn Bánh bởi Trời mà vẫn còn đói bánh bởi đất, vẫn còn thèm khát tất cả những thứ “không có khả năng phục sinh, không làm cho ai phục sinh” đến mức không thể không có. Tình trạng này cho thấy việc ăn Bánh bởi Trời không phát xuất từ một niềm tin, từ một lòng yêu mến, nhưng phát xuất từ một ý cầu lợi theo kiểu phàm tục.

Hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định một lần nữa với chúng ta: “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống muôn đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”.

Hãy làm việc của Thiên Chúa là TIN vào Đấng Người sai đến, Đức Giêsu. Chính Đức Giêsu là bánh ban sự sống. Ai đến với Đức Giêsu, sẽ không hề đói; ai tin vào Đức Giêsu, sẽ không hề khát bao giờ”.

Hãy ngộ cho ra một chân lý gần gũi nhất là: không có thứ vật chất nào, không có con người phàm tục nào sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta, bởi vì vật chất nào cũng tiêu tan, con người nào rồi cũng ra tro bụi, sự nghiệp bất chính nào rồi cũng bị tàn hoang sụp đổ… Chỉ có Chúa Giêsu, chỉ có Thánh Thể Chúa Giêsu mới là sự sống đích thực của chúng ta trong cõi đời này và đến muôn muôn đời sau nữa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết ra công làm một việc quan trọng nhất trong đời người, là TIN vào Đức Giêsu, Con Chúa; và biết yêu mến, khao khát, thưởng nếm một của ăn duy nhất có thể cho chúng con được trường sinh là chính Thánh Thể Đức Giêsu. Amen.


Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*