BÁNH TRƯỜNG SINH
BA CHUÔNG
Bánh bởi đất làm no, nhưng không thỏa
Có chăng là tạm lót dạ, qua cơn
Chiều nay đói, chiều mai lại đói hơn
Ăn rồi lại đói, đói rổi ăn lại
Hạnh phúc đời nơi đâu mà khát mãi
Chợt hồng, xanh, chợt tím tái bi thương
Mộng thường thôi trong cõi động vô thường
Cũng không thể khi vừng dương còn bước
Ngày với đêm mà không sao hiểu được
Huống trăm năm trong một cuộc làm người
Còn đói hoài, còn khát mãi khôn nguôi
Biết tìm đâu nơi nghỉ ngơi thanh thản
Chúa thấu tỏ đời con người hữu hạn
Bởi một lần bội phản Đấng Yêu Thương
Đành mất đi hạnh phúc cõi thiên đường
Tự chuốc họa cảnh đoạn trường hư nát
Ngắn thời gian, mà dài bao khao khát
Mộng vô biên giữa tan tác phù vân
Một tình yêu cúi thấp tới phàm trần
Nên địa chỉ ban vô ngần hạnh phúc
Bánh Bởi Trời mới chính là bánh thực
Bánh Trường Sinh chỉ trong Đức Giê-su
Cho con thôi đói khát của hư phù
Hạnh phúc thật, thiên thu, trong tình Chúa.
Ba Chuông, 29-7-2015
Nhận xét góp ý