KHẼ CHẠM NGUỒN THIÊNG
Tôi mà sờ được vào áo choàng của Người thôi là sẽ được cứu chữa. (Mc 5,28)
Ốm đau đeo đẳng đời con
Tìm thầy chạy thuốc mỏi mòn
Đủ hết phương này cách nọ
Tật mang tiền hết bệnh còn.
Cùng đường chỉ mỗi ước ao
Cố chen lấn đến sờ vào
Dẫu được chạm nơi gấu áo
Con tin ơn phúc trời cao.
Tình yêu không có cách ngăn
Sao con cứ mãi ngại ngần
Lòng thẹn bụi trần bất xứng
Tình ơi bao nỗi nhục nhằn.
Tháng năm mòn mỏi trông chờ
Niềm vui như nắng buông tơ
Nhơ uế thôi vương khổ luỵ
Tình con bay tựa áng thơ.
Khẽ khàng chạm đến Nguồn Thiêng
Bụi trần óng ánh linh huyền
Trong suốt xuyên qua đêm tối
Lắng tình trong Đấng Vô biên.
Song Lam
Nhận xét góp ý