BẦY CON NÍT ĐÁNG THƯƠNG
Thương căn nhà trống huơ trống hoác
Mái tranh cùn dột nát thê lương
Hay thương lũ trẻ đáng thương
Màn trời, chiếu đất, gió sương bão bùng?
Bởi vì đâu khốn cùng, bi đát?
Tuổi hoa niên xơ xác trơ vơ
Cơm rau qua bữa vật vờ
Ôm nhau ru giấc mịt mờ tương lai
Ôi mái ấm, lâu đài hạnh phúc
Bống trở thành địa ngục trần gian
Ai người chịu cảnh hàm oan?
Một bầy con nít vô vàn bi thương
Lòng ai có đoạn trường, tan nát
Khi tự mình bèo dạt, mây trôi
Tìm vui góc bể, chân trời
Bỏ quên núm ruột cút côi, điêu tàn
Hay thèm khát lầu vàng, gác tía
Mà đang tâm vô nghĩa, vô tình
Thì xin hãy đấm ngực mình
Tội làm mái ấm gia đình tan hoang
Chúa là nguồn bình an nhiệm lạ
Xin thương ban ơn cả cho đời
Người xây hạnh phúc lứa đôi
Bằng tình hy hiến trên đồi Can-vê…
Ba Chuông, 27-6-2015
Nhận xét góp ý