DÒNG ĐỜI TRÔI…
HỒ GIANG A
“Kìa, những người mà các ông tống ngục, hiện đang đứng giảng dạy dân chúng trong đền thờ”.
(x.Cv 5, 17-26)
Dòng đời trôi, vẫn trôi như vô tình
Hiểu không ra bằng trí khôn
Suy không thấu bằng trí thức
Chỉ thấy cuộc đời toàn là ô nhục
Buốt nhức thân người, buốt nhức cả tâm can
Ai muốn được sinh ra để gian nan
Để muối mặt bẽ bàng tưởng chừng như vô tận
Ai muốn nhốt mình trong cái túi đời khốn quẩn
Ngột ngạt, lùng bùng, thở khí bẩn cầm hơi
Chưa qua đời, nhưng đi qua những chặng đời
Mới cảm nghiệm điều tuyệt vời quí giá
Bằng con tim dốt đặc, mà hiểu nhiều hơn cả
Tất cả là tai họa tốt lành để định nghĩa được hồng ân
Hồng ân có một thần linh vẫn luôn ở rất gần
Ở ngoài và ngay bện trong cái túi phận
Là sức mạnh đỡ nâng, là tình yêu, là kiên nhẫn
Biến những nhục nhằn thành muôn vạn niềm tin
Dòng đời trôi, vẫn trôi như vô tình
Muôn phép lạ, không có lời lý giải
Có muôn năm cũng chỉ là chừng ấy
Đức Ki-tô chẳng thất bại bao giờ…
ả giang hồ, 14-4-2015
Nhận xét góp ý