LỠ
Lỡ tay làm bể chiếc ly
Nghe lanh lảnh tiếng cười khì trăm năm
Lỡ chân lộn bước trần gian
Bước lui, bước tới, loanh quanh tháng ngày
Lỡ lời chịu nỗi đắng cay
Không sao biện hộ, u hoài mình thôi!
Lỡ tim yêu lộn cuộc đời
Tuổi buồn thao thức, đứng ngồi không yên
Lỡ cười, lỡ khóc, vô duyên
Thương đời cát bụi bao niềm khát khao!
TRẦM THIÊN THU
HAI CÂU
Bao nhiêu kỷ niệm là thơ
Êm đềm như giấc ngủ mơ tuyệt vời!
Ta vô duyên nhất đời này
Hình như Tạo Hóa lỡ tay làm thừa!
Nỗi buồn như kẹo cao-su
Nhai hoài không đứt – cay tê tháng ngày!
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý