RA ĐI
Bước ra cung điện lòng mình
Mà nghe tiếng nấc điêu linh giữa vời
Mà nhìn máu lệ tuôn rơi
Mà chia sầu khổ kiếp người lầm than
Bước ra tù ngục an nhàn
Mang lời hạnh phúc, hân hoan xuống đời
Trao người tấm bánh bẻ đôi
Tay băng thương tích còn ngời dấu đinh
Bước ra quán trọ vắng thinh
Mà nghe gió bão hành hình người dưng
Xót thương cảm cảnh cơ cùng
Chung mưa chung nắng, và chung ưu phiền
Bước ra túi đựng thản nhiên
Thôi miền vô cảm, xuống miền xót thương
Nghe cơm, nghe áo đời thường
Nghe cơn bạo bệnh chặn đường bình an
Bước ra ổ chuột tồi tàn
Lâu nay cứ tưởng lầu vàng gác son
Bước ra ích kỷ cỏn con
Nhìn quanh thế giới xem còn ai không…
Chưa ra khỏi cái vòng lòng
Thì đi sao đặng mà mong đến người
…..
Chúa ơi, chỉ một cái tôi
Nhốt con trong ngục muôn đời tối tăm
Cái tôi tồi tệ bao năm
Cái tôi tội lỗi lặng nằm trong bưng
Chúa bảo con, Loan Tin Mừng
Con xin ra khỏi khu rừng ngu si
Bước ra, rồi sẽ bước đi
Nói gì Chúa muốn, làm gì Chúa vui
Cho danh Chúa được rạng ngời
Cho Tình Yêu Chúa thắm tươi gian trần
ả giang hồ, 17-10-2014,
Khánh Nhật Truyền Giáo 2014
Nhận xét góp ý