Con Chó Và Người Bán Vé Số Nghèo
Dân Chài
Một tên trộm chó vào buổi tối. Khi hắn mang con chó đi bán không ai mua vì nó bị ghẻ quá.
Hắn bực mình muốn đập con chó cho chết đi để khỏi bõ tức thì có một người thương hại con chó nên trả cho hắn một số tiền để cứu con chó.
Người đó mang con chó ghẻ về nhà bị bà vợ la chửi quá thể. Ông ta không biết nghĩ sao khi đem bán, đem cho cũng không ai mua, ai nhận. Cuối cùng ông ta cũng lấy hết sức can đảm đào cái hố trước vườn nhà để tính đập con chó cho chết và chôn.
Khi ông bắt đầu đập con chó thì có một Bác sĩ thú y đi qua. Ông ta thấy tội con chó quá nên xin mua lại con chó với số tiền nhỏ và đem nó về chữa trị ghẻ.
Khi con chó khỏe mạnh, hết ghẻ nhìn nó rất đẹp. Nó thường nằm dưới ghế của ông Bác sĩ tại quán ông uống cà phê mỗi buổi sáng.
Có một người bán vé số nghèo đi bán dạo đến quán. Con chó chạy ra vẫy đuôi. Người bán vé số giật mình sợ hãi, nhưng con chó thì vẫn vẫy đuôi quấn quýt. Người bán vé số nhìn kỹ mới nhận ra con chó của mình. Nhưng nó đã xinh đẹp quá. Nó không còn thuộc sở hữu của mình vì nó đã quá là xinh đẹp.
Ông Bác sĩ lấy con chó đi, ông ta nói: – Anh không chăm sóc nó tốt thì để tôi chăm cho.
Con chó bị kéo đi còn ngoái lại. Anh bán vé số nghèo biết là con chó được chăm sóc tốt nên để ông Bác sĩ mang con chó đi.
Anh rưng rưng nước mắt ngẫm nghĩ: – Tại sao con chó còn có thời vận tốt mà sao anh thì không? Sao người ta vẫn quan tâm con chó hơn quan tâm anh?
Nhận xét góp ý