Người phải sống lại
Chúa Nhật Phục Sinh
Ga 20, 1-9
Suốt đêm trằn trọc thương Thầy,
Tanh hôi huyệt đá, mình đầy vết thương.
Tinh mơ trời hãy còn sương,
Mang bình mộc dược giữ hương xác tàn.
Ma-ry Ma-da kinh hoàng,
Xác Thầy chằng thấy giữa đàng hỏi ai ?
Vội vàng quay gót về ngay,
Anh em mau hãy xem Thầy ờ đâu ?
Hai ông lòng nặng nỗi sầu,
Nghe tin mất xác cắm đầu chạy đi.
Gioan đang tuổi xuân thì,
Đến nơi mộ trước cố ghì đôi chân.
Phê-rô đếm bước ngại ngần,
Dây băng, khăn liệm, nặng phần nghi nan.
Gioan tin nhận rõ ràng,
Những gì Thầy nói, đã hoàn thành xong.
Từ nay Người đã thông dong,
Không còn giới hạn trong lòng không gian.
Nên ta không thể hãm giam,
Vô biên trong mắt thời gian con người.
Phục sinh, Chúa ở mọi nơi,
Phàm nhân chỉ thấy khi Người hiện ra.
Vinh danh Thiên Chúa Ngôi Cha
Ngôi Hai Thánh Tử, Ngôi Ba Thánh Thần.
Pet. Tiến, Lm
Nhận xét góp ý