ĐỒNG TIỀN CÓ GIÁ TRỊ
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=j4Q4YHN8S_k
Hc 17,20-28 (24-29); Mc 10, 17-27.
“Ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, rồi đến theo Ta”
Ai cũng phải làm việc để kiếm có cái ăn, cái sống, cho mình và cho người khác. Không ai được phép lười lĩnh ngồi chờ sung rụng như Đại Lãn thời xưa. Nhưng cũng phải thông cảm, chạnh lòng thương, chia sẻ với biết bao người vì hoàn cảnh, vì điều kiện, vì thực sự bất lực không thể kiếm được cái sống.
Giá trị của cuộc sống này dựa trên chuẩn mực sống chung giữa người với người. Sống riêng cho mình là không giá trị gì!
Rất vô lý khi những người cùng trong một gia đình, cùng sống chung dưới một mái nhà mà phần ai nấy sống, phần ai nấy biết. Chuyện “tiền vợ, vợ xài”, “tiền chồng, chồng xài”, “ai hết tiền tự xoay, tự vay, tự kiếm” trong thời vô cảm này có vẻ như đang khá phổ biến, làm cho mái nhà không là mái ấm mà lại là quán trọ dài ngày của những vị khách xa lạ giả làm quen.
Thật đáng tiếc cho những người “chung sống” mà không có “cuộc sống chung”. Và nếu trong gia đình mà không có cuộc sống chung, chia sẻ, nâng đỡ, bác ái, tha thứ, thì ai tin chúng ta có thể thực hiện được những điều tốt lành ấy cho tha nhân.
Tiền bạc của cải không là cùng đích đời người, nhưng là phương tiện cho ta xây dựng tình thương ở đời này, và bảo đảm một xuất sống vĩnh cửu ở đời sau. Đừng quá lệ thuộc tiền bạc của cải như chàng thanh niên giàu có trong Tin Mừng hôm nay.
Ước gì các gia đình hy sinh cho nhau, bác ái sẻ chia với nhau. Ông kia vừa xây cái nhà xinh xắn, nhưng ông nói với mọi người: “Cái đáng quý nhất trong đời tôi không phải cái nhà, mà là “nhà tôi”. Tiền bạc của cải là đáng quý, nhưng sự sống của mỗi người nhà mình ở cõi đời này và nhất là cõi đời sau còn đáng quý hơn”.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình nhận ra rằng: tiền bạc chỉ có giá trị khi dùng để lo cho người nhà mình và cho cả những người nghèo khổ được sống vui ở đời này, vui ở đời sau nữa. Amen.
Vùng tệp đính kèm
Nhận xét góp ý