ĐỪNG NHƯ KINH SƯ
TRẦM THIÊN THU
Nước Trời như lưới thả xuống biển
Gom được đủ thứ cá, nhỏ và to
Rồi người ta kéo chiếc lưới vào bờ
Trong đó có cả cá xấu, cá tốt
Rồi sau đó người ta mới phân biệt
Nhặt cá tốt cho vào giỏ đem về
Còn cá xấu thì vứt ra ngoài kia
Ngày tận thế cũng xảy ra như vậy
Các thiên thần tách biệt kẻ ngu dại
Ra khỏi hàng ngũ những chính nhân
Kẻ xấu xa bị quăng vào lửa liền
Chúng sẽ phải đau khổ mãi muôn kiếp
Kinh sư là những người đã được biết
Và họ được học hỏi về Nước Trời
Khốn cho kẻ đã được học biết rồi
Mà cố chấp, mà vẫn còn vi phạm
Vì cố phạm nên hóa ra khốn nạn
Vì ảo tưởng mà phải chịu buồn sầu
Vì cái tôi tự làm mình khổ đau
Chúa nhân lành nhưng công bằng, chính trực
Nhận xét góp ý