KHOẢNG ÂN TÌNH
TRẦM THIÊN THU
Lá vàng rơi rụng đã nhiều
Lá xanh cũng vội rụng đâu ai ngờ
Nên lòng cảm thấy ngu ngơ
Khi Mùa Vọng nhắc nhở suy nghĩ nhiều
Bâng khuâng nhìn vạt nắng chiều
Thấy mình như một kẻ liều đi hoang
Ngày mơ, tháng mộng dở dang
Bao năm lạc bước giữa hoang vu đời
Ưu tư khoảng rối tơi bời
Vàng, xanh gì lá cũng rơi bất ngờ
Kiếp người như một thoáng mơ
Quay qua quay lại đã qua một đời
Thế nên phải bỏ cuộc chơi
Đêm tàn, ngày đến, mặt trời sáng lên
Việc làm đen tối ngưng liền
Sẵn sàng chiến đấu, vượt lên chính mình [*]
Chờ mong là khoảng ân tình
Vui mừng đón Đấng Cứu Tinh giáng trần
[*] Rm 13:12-13 – “Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vậy chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu. Chúng ta hãy ăn ở cho đứng đắn như người đang sống giữa ban ngày: không chè chén say sưa, không chơi bời dâm đãng, cũng không cãi cọ ghen tương.”
Nhận xét góp ý