LÁ ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
Lá vàng rụng xuống bất ngờ
Đời người cũng chợt giã từ trần gian
Chiều buông tím rịm hoàng hôn
Miên man xa ngái cung buồn du ca
Bồi hồi nhớ lại ngày xưa
Yêu thương một thuở, bây giờ còn đâu!
Gặt gì nhờ bởi lúc gieo [1]
Công bình Đức Chúa nén trao rạch ròi [2]
Ít, nhiều số nén mỗi người
Phải chuyên cần để sinh lời phần riêng
Xác thân cùng với hồn thiêng
Giữa đời trần thế luôn giằng co nhau
Đời không đẹp tựa ca dao
Nhưng luôn được Chúa dạt dào yêu thương
Niềm tin son sắt trong lòng
Cuối đời xin được Thiên Đường bước vô
[1] Gl 6:7 – “Ai GIEO giống nào thì sẽ GẶT giống ấy.”
[2] Mt 25:14-30 – Dụ ngôn những yến bạc.
Nhận xét góp ý