SA MẠC THỜI GIAN
TRẦM THIÊN THU
Bồi hồi đêm trở giấc khuya
Khoảng lặng mơ hồ sa mạc thời gian
Gió se se lạnh mơn man
Lá cây xào xạc tiếng buồn nửa đêm
Côn trùng trổi khúc hòa âm
Bốn mùa gom lại nhớ quên kiếp người
Tiếng khuya vang vọng đất trời
Dẫu âm tịch lặng bên đời nhân gian
Mong tâm hồn được bình an
Mà sao chồng chất nhọc nhằn sớm khuya
Trăm năm một cõi ưu tư
Vẫn đầy ước mộng vân vi kiếp người
Nhận xét góp ý