LƯƠNG TÂM LIỆT LÀO
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 2:1-12 ≈ Mt 9:1-8; Lc 5:17-26]
Bốn người khiêng một bệnh nhân bại liệt
Thật khó khăn đưa xuống từ mái nhà
Nhưng niềm tin của họ thật diệu kỳ
Khó cỡ nào họ cũng vẫn làm được
Thấy họ tin, Chúa không thể từ khước
Ngài liền bảo: “Con được tha tội rồi”
Nghe nói vậy, đám kinh sư chẳng vui
Họ cho rằng Ngài đã nói phạm thượng
Đám kinh sư là những kẻ ảo tưởng
Nên khó chịu khi người khác tốt lành
Họ không nhận Ngài là Chúa uy linh
Ngài chữa bệnh nhưng chính là tha tội
Dễ không muốn mà lại ưa rắc rối
Việc tha tội mới là việc cần hơn
Chẳng khó gì khi bảo: “Hãy đứng lên
Vác lấy chõng mà chứng tỏ hết bệnh”
Đức Giê-su nói thật, không né tránh
Chỉ Thiên Chúa có quyền tha tội thôi
Quyền tha tội, đó là quyền của Ngài
Và như vậy, rõ ràng Ngài là Chúa
Người bị liệt được khỏi, không liệt nữa
Kẻ bình thường mà bại liệt tâm hồn
Tội lỗi nhiều khiến xơ cứng lương tâm
Chứng cố chấp là căn bệnh bất trị
Lạy Thiên Chúa, con thành tâm xưng thú
Xin chữa lành chứng liệt lào tinh thần
Xin gia tăng các nhân đức đối thần
Thúc đẩy các nhân đức đối nhân nữa
Nhận xét góp ý