PHỞ BÒ
Cách ly, phong tỏa lâu ngày
Như tù giam lỏng, loay hoay một mình
Thấy người có bóng, không hình
Nhìn cứ lại nhìn mà chẳng nói chi
Như ăn chay suốt bốn mùa
Chợt nhớ phở bò, chẳng biết làm sao
Nhìn nhau rồi lại ngó nhau
Chén cơm chỉ có canh rau thôi mà
Miên man tưởng tượng phở bò
Vẽ hình để ngó mà mê quá chừng
Cơm chan chút nước cho xong
Cũng tạm an lòng mà sống tiếp theo
Nhìn nhau rồi lại ngó nhau
Mời nhau xởi lởi: “Ăn vào cho no!”
Phở này đặc biệt nhất nè
Cứ ăn ngó cũng thấy mê, bớt thèm
Chỉ vì mắc dịch mà phiền
Chưa khùng mà ngỡ là điên thật rồi!
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý