CHUYỆN THẤP – CAO
[Niệm ý Lc 14:7-11]
Cớ gì mà phải giành nhau?
Chỗ không quan trọng, thấp – cao do mình
Có ngồi chỗ được tôn vinh
Ngồi cao, lòng thấp – đáng khinh thôi mà!
Ngồi đâu cũng vẫn là ta
Khác nhau công chính hay là bất nhân
Ngồi nơi thấp vẫn cao hơn
Ngồi cao vẫn thấp, đáng buồn hay vui?
Sống không bởi chuyện hên – xui
Mà là cách sống rạch ròi nghĩa nhân
Giành nhau cao – thấp là hèn
Chức cao, quyền trọng mà làm được chi?
Loại người hèn chẳng đáng gì
Loanh quanh lươn lẹo mà khoe khoang hoài
Mỗi người có một chỗ ngồi
Chẳng cần cao – thấp, cần đời thương yêu
Yêu nhiều là vị trí cao
Mai sau được Chúa đưa vào Thiên Cung
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý