ĐỜI LẠ
Bây giờ người lại sợ người
Nhìn nhau mà chẳng dám cười với nhau
Đời thường chứ chẳng chiêm bao
Mà sao xa cách với nhau khác thường
Người quen cũng hóa người dưng
Người thời nay bỗng như khùng, như điên
Bồi hồi chợt nhớ, chợt quên
Chỉ vì ác mộng ngày đêm cúm Tàu
Đôi chim cũng phải xa nhau
Bóng đèn nhìn giống như sầu cô đơn
Mùa Thu vàng sắc lá hơn
Tiếng mưa nức nở từng cơn não nề
Màu vàng nắng chẳng dám khoe
Sợ mây ập đến cách ly đất trời
Hoang mang lặng lẽ Tháng Mười
Trăng buồn cuối tháng chẳng cười với đêm
Xin cho đời lạ thành quen
Không còn khốn khổ vì cơn cúm Tàu
TRẦM THIÊN THU
Đêm cuối tháng 09-2021
Nhận xét góp ý